Donate
Đăng nhập

Đúng! Tiền Mua Được Tự Do Nhưng Không Phải Ai Ngài Cũng Bán

Tự do là thứ ai trong chúng ta cũng săn đuổi, không cách này thì cách khác. Càng lớn lên chúng ta càng khao khát tự do hơn nữa. Qua độ tuổi 18, ra khỏi vòng tay bố mẹ, chúng ta phải làm theo ý sếp , chạy theo khách hàng để đổi lấy miếng cơm manh áo.

Chính những trải nghiệm này khiến cho chúng ta trân trọng hơn khoảng thời gian thuở nhỏ được rảnh rỗi, được làm điều mình muốn.

Cũng vì thế, bạn muốn kiếm thật nhiều tiền để có thể tự do mua bất cứ thứ gì, sau đó là bạn có thể làm ít đi hoặc nghỉ việc để làm việc khác. Có thật sự đây là cách sẽ đảm bảo bạn sự tự do?

Không đâu. Nếu có thượng đế trên kia, ngài không dễ dàng trao sự tự do như vậy. Bạn khó mà thoát khỏi vòng tay của ngài. Cùng tìm hiểu tại sao nhé!

Bỏ tự do để mua tự do

Mỗi ngày bạn có 16 giờ tỉnh giấc, bạn bỏ 10 giờ đồng hồ tự do để đổi lấy giá trị hiện kim. Sau đó bạn lấy hiện kim đó mua một chút tự do trong 1-2 giờ đồng hồ.

Bản thân việc làm này đã chứa đựng mâu thuẫn trong nó. Nếu phải mất quá nhiều tự do, gấp 5 lần, để mua chính tự do thì thực chất không phải phiên mua bán có lãi.

Ở quê mình, ngoài Bắc, có những cô chú dành 40 năm làm việc bục mặt chỉ để có lương hưu sau 60 tuổi. Dù cho sống qua năm 60 tuổi, được làm bất cứ điều gì thì cũng không thể gọi là tự do đúng nghĩa.

Đơn giản thì họ đã mất 40 năm đẹp nhất cuộc đời chỉ sống vào những ngày cuối tuần. Dù cho con số đó là 10, từ năm 22 đến năm 32 tuổi, cũng không phải là một cái giá nhỏ.

Ngày hôm qua mình trò chuyện với bác hàng xóm, bác nói với giọng đĩnh đạc rằng: "Nếu được quay lại thời thanh nhiên như mày, tao sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì đang có. Gì cũng đổi!". Mẹ mình cũng bồi thêm một câu: "Tuổi trẻ của bọn mình ngày xưa phí quá bác nhỉ?"

Sẽ không là tự do đổi lấy tự do nếu bạn đang làm công việc mình thích, mình được tự do quyết định công việc. Vấn đề là, bạn có yêu công việc của mình, hay bạn yêu tiền? Cứ trả lời thật nhé, không ai nghe thấy được đâu.

Có tiền, rồi làm gì?

Giả sử bây giờ bạn có đủ tiền để không phải lo cơm ăn áo mặc, cũng như thỏa mãn mua sắm "đồ chơi" mình muốn. Dĩ nhiên là không giàu như kiểu có 1 tỷ đô la, giả sử như thế thì không thực tế.

OK, bạn sẽ làm gì mỗi ngày? Bạn đi chơi suốt ngày sao, chơi bao nhiêu lâu thì bạn sẽ chán? Như ở trong bài cắt nghĩa "hạnh phúc" mình đã đề cập, hạnh phúc kiểu hedonia không kéo dài được lâu.

Con người họ đói thì khi ăn mới ngon, thiếu chơi bời thì chơi bời mới vui. Đằng này, bạn chẳng thiếu gì cả. Sự thỏa mãn cũng vì thế mà giảm xuống.

Không biết bạn đã trải qua giai đoạn thất nghiệp chưa? Giai đoạn thất nghiệp có thể không giết bạn vì cơn đói nhưng khả năng cao nó sẽ giết bạn vì cảm giác vô nghĩa.

Bạn không có nhiệm vụ, không có việc làm, không có lý tưởng, không có mục tiêu cụ thể. Ôi! Nghĩa đến nó thôi mình đã sợ rồi.

Có bạn sẽ bảo: "Có tiền sẽ có đầy thứ để làm!". Thật ra thì trong đầu bạn phải là người đã có sẵn lý tưởng, và là người không bị sự đầy đủ làm cho lười biếng thì khẳng định đó mới đúng.

Hiện nay, có nhiều người hỏi ra lý tưởng là gì, không biết. Nếu đang ở trạng thái này thì vùi đầu vào công việc công ty còn có khi đỡ hơn là có tiền nhưng không có việc gì làm.

Mình còn chưa đề cập đến là muốn làm gì cũng phải có kiến thức. Thiếu kiến thức thì chỉ giới hạn làm một số thứ ít ỏi. Tự do trong khuôn khổ bé tẹo, còn gọi là không tự do.

Tự do tài chính nhưng nô lệ cảm xúc

Khi ngài tạo ra con người thì vô tình cũng cho con người bản năng tham-sân-si. Do đó thì có tự do tài chính thì con người vẫn trong bể khổ.

Có tiền nhưng vẫn so sánh với người có nhiều tiền hơn mình x10, x100 để rồi lại chạy theo vật chất. Bạn vẫn sẽ là một con người đau khổ trong tình yêu. Dù có tiền, bạn vẫn có thể tự ti về bản thân như thường, cảm thấy mình không xứng đáng.

Bạn vẫn sẽ bị dắt mũi bởi dư luận như thường lệ, cũng sẽ rối như mớ bòng bong với những mối quan hệ với bố mẹ, anh em, bạn bè. Tiền nào mua được bình yên?

Mình không đang giảng về Phật giáo, cũng không khuyên bạn bỏ đi tham-sân-si. Thực ra, mình muốn quản lý nó hơn.

Quay lại, ý của mình là tiền bạc chỉ là một khía cạnh nhỏ trong tự do. Ngoài tự do tài chính, còn là tự do về mặt tư tưởng, tự do về mặt cảm xúc, vân vân và mây mây. Mỗi cá nhân phải trau đồi bản thân, đọc Sapien nhiều hơn để ngài bán cho.

Ngài sẽ chỉ bán tự do hàng "real" cho người có đủ kiến thức, năng lực, lý tưởng, phẩm chất và quan trọng nhất là sức khỏe. Tại vì, chỉ lúc đó tiền mới có thể phát huy được tác dụng tích cực của nó.

Dealer

Đúng! Tiền Mua Được Tự Do Nhưng Không Phải Ai Ngài Cũng Bán

Thuyên Dương Văn
đọc 4 phút

Tự do là thứ ai trong chúng ta cũng săn đuổi, không cách này thì cách khác. Càng lớn lên chúng ta càng khao khát tự do hơn nữa. Qua độ tuổi 18, ra khỏi vòng tay bố mẹ, chúng ta phải làm theo ý sếp , chạy theo khách hàng để đổi lấy miếng cơm manh áo.

Chính những trải nghiệm này khiến cho chúng ta trân trọng hơn khoảng thời gian thuở nhỏ được rảnh rỗi, được làm điều mình muốn.

Cũng vì thế, bạn muốn kiếm thật nhiều tiền để có thể tự do mua bất cứ thứ gì, sau đó là bạn có thể làm ít đi hoặc nghỉ việc để làm việc khác. Có thật sự đây là cách sẽ đảm bảo bạn sự tự do?

Không đâu. Nếu có thượng đế trên kia, ngài không dễ dàng trao sự tự do như vậy. Bạn khó mà thoát khỏi vòng tay của ngài. Cùng tìm hiểu tại sao nhé!

Bỏ tự do để mua tự do

Mỗi ngày bạn có 16 giờ tỉnh giấc, bạn bỏ 10 giờ đồng hồ tự do để đổi lấy giá trị hiện kim. Sau đó bạn lấy hiện kim đó mua một chút tự do trong 1-2 giờ đồng hồ.

Bản thân việc làm này đã chứa đựng mâu thuẫn trong nó. Nếu phải mất quá nhiều tự do, gấp 5 lần, để mua chính tự do thì thực chất không phải phiên mua bán có lãi.

Ở quê mình, ngoài Bắc, có những cô chú dành 40 năm làm việc bục mặt chỉ để có lương hưu sau 60 tuổi. Dù cho sống qua năm 60 tuổi, được làm bất cứ điều gì thì cũng không thể gọi là tự do đúng nghĩa.

Đơn giản thì họ đã mất 40 năm đẹp nhất cuộc đời chỉ sống vào những ngày cuối tuần. Dù cho con số đó là 10, từ năm 22 đến năm 32 tuổi, cũng không phải là một cái giá nhỏ.

Ngày hôm qua mình trò chuyện với bác hàng xóm, bác nói với giọng đĩnh đạc rằng: "Nếu được quay lại thời thanh nhiên như mày, tao sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì đang có. Gì cũng đổi!". Mẹ mình cũng bồi thêm một câu: "Tuổi trẻ của bọn mình ngày xưa phí quá bác nhỉ?"

Sẽ không là tự do đổi lấy tự do nếu bạn đang làm công việc mình thích, mình được tự do quyết định công việc. Vấn đề là, bạn có yêu công việc của mình, hay bạn yêu tiền? Cứ trả lời thật nhé, không ai nghe thấy được đâu.

Có tiền, rồi làm gì?

Giả sử bây giờ bạn có đủ tiền để không phải lo cơm ăn áo mặc, cũng như thỏa mãn mua sắm "đồ chơi" mình muốn. Dĩ nhiên là không giàu như kiểu có 1 tỷ đô la, giả sử như thế thì không thực tế.

OK, bạn sẽ làm gì mỗi ngày? Bạn đi chơi suốt ngày sao, chơi bao nhiêu lâu thì bạn sẽ chán? Như ở trong bài cắt nghĩa "hạnh phúc" mình đã đề cập, hạnh phúc kiểu hedonia không kéo dài được lâu.

Con người họ đói thì khi ăn mới ngon, thiếu chơi bời thì chơi bời mới vui. Đằng này, bạn chẳng thiếu gì cả. Sự thỏa mãn cũng vì thế mà giảm xuống.

Không biết bạn đã trải qua giai đoạn thất nghiệp chưa? Giai đoạn thất nghiệp có thể không giết bạn vì cơn đói nhưng khả năng cao nó sẽ giết bạn vì cảm giác vô nghĩa.

Bạn không có nhiệm vụ, không có việc làm, không có lý tưởng, không có mục tiêu cụ thể. Ôi! Nghĩa đến nó thôi mình đã sợ rồi.

Có bạn sẽ bảo: "Có tiền sẽ có đầy thứ để làm!". Thật ra thì trong đầu bạn phải là người đã có sẵn lý tưởng, và là người không bị sự đầy đủ làm cho lười biếng thì khẳng định đó mới đúng.

Hiện nay, có nhiều người hỏi ra lý tưởng là gì, không biết. Nếu đang ở trạng thái này thì vùi đầu vào công việc công ty còn có khi đỡ hơn là có tiền nhưng không có việc gì làm.

Mình còn chưa đề cập đến là muốn làm gì cũng phải có kiến thức. Thiếu kiến thức thì chỉ giới hạn làm một số thứ ít ỏi. Tự do trong khuôn khổ bé tẹo, còn gọi là không tự do.

Tự do tài chính nhưng nô lệ cảm xúc

Khi ngài tạo ra con người thì vô tình cũng cho con người bản năng tham-sân-si. Do đó thì có tự do tài chính thì con người vẫn trong bể khổ.

Có tiền nhưng vẫn so sánh với người có nhiều tiền hơn mình x10, x100 để rồi lại chạy theo vật chất. Bạn vẫn sẽ là một con người đau khổ trong tình yêu. Dù có tiền, bạn vẫn có thể tự ti về bản thân như thường, cảm thấy mình không xứng đáng.

Bạn vẫn sẽ bị dắt mũi bởi dư luận như thường lệ, cũng sẽ rối như mớ bòng bong với những mối quan hệ với bố mẹ, anh em, bạn bè. Tiền nào mua được bình yên?

Mình không đang giảng về Phật giáo, cũng không khuyên bạn bỏ đi tham-sân-si. Thực ra, mình muốn quản lý nó hơn.

Quay lại, ý của mình là tiền bạc chỉ là một khía cạnh nhỏ trong tự do. Ngoài tự do tài chính, còn là tự do về mặt tư tưởng, tự do về mặt cảm xúc, vân vân và mây mây. Mỗi cá nhân phải trau đồi bản thân, đọc Sapien nhiều hơn để ngài bán cho.

Ngài sẽ chỉ bán tự do hàng "real" cho người có đủ kiến thức, năng lực, lý tưởng, phẩm chất và quan trọng nhất là sức khỏe. Tại vì, chỉ lúc đó tiền mới có thể phát huy được tác dụng tích cực của nó.

Dealer

Sapien Vietnam được tạo ra để giúp người coach và coachee như bạn thành công hơn nữa. Nếu cảm thấy nội dung giúp ích cho bạn, bạn có thể donate thay lời cám ơn đến Sapien.
Donate  
cross
linkedin facebook pinterest youtube rss twitter instagram facebook-blank rss-blank linkedin-blank pinterest youtube twitter instagram